Tùng XíchLô

DU LỊCH - ẨM THỰC - TRẢI NGHIỆM

  • Home
    • Facebook
  • English
  • Ẩm thực
    • Nấu ăn
    • Ẩm thực Việt
    • Ẩm thực Ngoại quốc
    • Món mới
    • Ẩm thực Đường phố
    • Ẩm thực và Sức khỏe
  • Du Lịch
    • Xuyên Việt
    • Ảnh phượt
  • Chuyện Linh Tinh
    • Những người ngoại quốc yêu đất Việt
  • Tiệm Tạp Hóa
Ấm Thực Ngoại

Mì Udon, Nhật

Tùng XíchLô Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014 No Comments
Mì Udon là một loại mì của Nhật, được làm bằng một loại bột, không phải thuộc trong dòng họ hàng của ngũ cốc, buckwheat, tam giác mạch. Loại bột này có công dụng gần như lúa mì. Nhưng lại chứa nhiều chất dinh dưỡng, nên rất được ưa chuộng cho những người ăn kiêng.
Theo truyền thống ngày xưa, để làm được sợi udon dẻo dai, người thợ làm phải nhồi bột như kiểu nhồi bột bánh mì rất lâu. Cho nên họ phải dùng 2 bàn chân để đạp.
Ngày nay thì tôi nghĩ không còn ai làm như thế nữa, mà họ dùng đến máy móc.
Bột để làm mì thì họ phần nhiều, cũng chuyển qua dùng bột mì thường, chắc là giảm giá thành. Bột sau khi được nhồi xong, sẽ cán mỏng bột ra và cắt thành những sợi bột to bản cũng gần giống sợi mì xứ Quảng. Sợi bột sau đó sẽ được thả vào thau nước và luộc phải hơn 10 phút, cho tới khi sợi bột chín mới vớt ra. Tôi thấy cũng gần giống như sợi bánh canh của xứ Nam đấy. Trong và dẻo dai.
Cũng gần 20 năm qua, trong chuyến đi vòng quanh thế giới không thành công của tôi và thằng bạn thân. Đang trong cơn đói 2 đứa tôi nhìn thấy một hàng mì khá đông khách tại một góc phố ngay trung tâm Tokyo. Chúng tôi quan sát khá lâu, chúng tôi mới biết được hàng mì đấy họ bán có mỗi một loại mì Nhật, Udon.
Những vị khách ở đây phần nhiều là nam giới và là dân làm việc văn phòng tại khu trung tâm. Nhìn thấy họ ăn mặc toàn com-lê màu đen lịch sự, mà phải đứng húp tô mì sùn sụt, thật là một điều khó hiểu.
Vào thời ấy tại Châu Âu, cỡ đám thường dân như hai thằng bọ tôi biết éo gì về ẩm thực Nhật. Cũng may là tôi có đọc sơ về món sushi trong một bài viết của Reader’s Digest, nên tôi cũng cám dỗ được anh bạn lúc đó khù khờ hơn tôi, phải tiến lại quầy mì thử một phen.
Gần như bị miễn cưỡng, anh bạn tôi đẩy chiếc xe đạp theo tôi, đến kê bên một góc tường gần đó, mà khỏi cần phải khóa. Kinh nghiệm mấy ngày lông bông cho thấy, thời đấy tại Nhật, họ không có ăn trộm vặt.
Hầu như tôi thấy người Nhật họ rất lịch sự. Họ nhường ngay chỗ cho chúng tôi chen vào, đến trước quầy hàng một cách dễ dàng.
Một lát sau tôi mới chợt nhớ ra, là cả 3 ngày qua chúng tôi đã có điều kiện tắm mô và bộ đồ trên người cũng đâu có được thay. A ha, thì ra họ sợ đứng gần những kẻ kém sạch sẽ như chúng tôi thì hơn.
Đứng trước cái bàn phục vụ, ngăn chặn khoảng cách giữa khách và người bán mì trong quày, tôi không thể không chú ý đến cái xô to chà bá, mà người bán mì vứt những đôi đũa đã dùng vào trong ấy. Ngoài ra trong quày bán không còn có một thứ gì khác để tôi chú ý cả.
Anh bán mì trong quày, chào chúng tôi với một giọng nói khá lớn tiếng, làm tôi chói hết cả màng tang. Để đối lại, tôi dùng nghệ thuật To Qươ và đưa 2 ngón tay lên trời. Tôi thấy anh ta như hiểu ý tôi và nhanh như thoắt, 2 tô mì không được đặt lên bàn kèm theo với 2 chén nước súp trong vắt. Trong chén nước súp là hỗn hợp của một muôi nhỏ nước súp và một muôi nhỏ nước sôi, sau đó chén súp được  rắc thêm ít hành pô rô băm lên trên
Chúng tôi ngó nhau chỉ biết mỉm cười, làm tôi nhớ đến ngày xưa. Thời ấy tôi cứ nghe tả về tô Phở Không Người Lái. Mãi về sau này tôi mới hiểu ra, tại sao người SG lại gọi thế? Hôm nay tại đất người, một trong những quốc gia giàu nhất thế giới, tôi mới chứng kiến một tô mì Udon như vậy.
Tôi cũng quên mất đi là mình đang đói, mà tôi lại dùng thời gian chiêm ngưỡng mấy anh Nhật Bản, đang gắp từng vắt mì, tiếp theo nhúng vào chén nước súp và đưa lên miệng hút sùn sụt (tôi được biết, người Nhật ăn như thế, là chứng minh rằng tô mì ngon). Đứng ăn mì gần họ, làm tôi cứ sợ kiểu ăn của họ, sẽ làm cho bộ quần áo khiêm tốn của tôi lại bị dơ thêm.
Tiêu chuẩn chúng tôi trưa nay chỉ có thể thôi, một ăn hai là nhịn. Làm tôi vừa ráng nuốt mà đầu ốc cũng luôn nghĩ về tô Bún Bò bên quê hương nội. Anh bạn tôi thì chắc đang giận lắm, mà nói không ra lời.

Lần này thì tại khu vực sang trọng của Sài Gòn, lâu lắm tôi mới được thưởng thức lại tô mì Udon của Nhật, tại nhà hàng Nhật. Tô mì Udon này khác hơn tô mì tôi ăn khi xưa. Trong tô mì có người lái đàng hoàng, đó là vài lát thịt lợn, rồi có trứng, một ít nấm đông cô và ít hành lá băm. Theo tôi đoán nước lèo của họ được nêm bằng nước muối của Kim Chi.

Theo tôi cảm nhận, thì chỉ thấy lạ miệng mà không cảm thấy ngon lành gì. Tôi không biết lâu lâu mình nên ăn, là để thay đổi của lạ, hay là để định vị chỗ đứng trong xã hội, hay là vì quá lo ngại khi ủng hộ sản phẩm đầy hóa chất của quê hương nội?
Người đăng: Tùng XíchLô vào lúc 13:57
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Ấm Thực Ngoại

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Labels

Ấm Thực Ngoại Du Lịch Ẩm thực đường phố Ẩm thực Ẩm thực dân gian Miền Trung Miền Tây Sài Gòn Miền Bắc Những người ngoại quốc yêu đất Việt Nấu ăn Trái Cây ẩm thực và sức khỏe Món mới Hà Nội Xuyên Việt Xích Lô Dân Gian TXL Ảnh phượt Thiên nhiên Đông Nam Bộ English

Popular Posts

  • Muối, tài liệu mượn từ Youtube
    https://www.facebook.com/ScienceNaturePage/videos/1308343825964539/UzpfSTEwMDAwNTU0NzQyNTkyMDo4NjYzNDMzNTY4OTM5MDQ/
  • Củ xá kiếng, 沙姜
    Hôm nay tôi xin giới thiệu các bạn về củ Sá Kiếng hay Xá Kiếng gì đấy. Tôi chỉ biết củ này có thể mua tại vài chợ, vùng Cholon thôi. Ngườ...
  • Xây cái lò theo kiểu TXL
    Cách đây cũng gần 20 năm rồi. Tôi đã từng tiềm đến thầy để học quay vịt.  Ông chủ lò quay vịt nhìn tôi một hồi rồi bảo. Nghề quay vịt khôn...
  • Gan mực
    Cái zi zậy? Dạ kg phải mực đâu ạ, mà chỉ 1 phần của bộ ruột con mực nang 3 cân mốt thôi ạ Cái phần màu trắng là thịt. 2 cục trắng như hai ...
  • Rau mít rừng
    Người Thái ở vùng Hòa Bình gọi rau này là rau mít rừng. Mính được đớp 2 lần rồi, lần nào mình cũng được tặng 1 túi bự, để mang về cùng đớp...
  • Cháo Má Heo, Hai Giác, Tiền Giang
    Tôi đã chạy qua đoạn đường này không biết là bao nhiêu lần rồi. Cho đến lần này tôi mới phát hiện ra một điểm nóng cho bao tử, để chia sẻ...
  • Vĩnh biệt, Tùng xíchlô
    Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin Anh NGUYỄN THANH TÙNG "Tùng Xích lô" Người nghệ sỹ ẩm thực Gã đầu bếp lãng du Một n...
  • Cách kho cá trong trái dừa theo kiểu TXL
    Kiểu dùng lò nướng để nấu thức ăn cho đến ngày nay vẫn là chuyện xa lạ đối với người Việt Nam chúng ta. Hầu như nhiều người mua lò về là c...
  • Cá Trén, phá Cầu Hai
    Đến thăm anh anh Toàn ,một nghệ nhân ưu tu về điêu khắc của xứ Thừa Thiên, Huế. Được chính anh ra hồ mò bắt con cá trén của phá Cầu Hai, m...
  • Cái đèn khè
    Sửa xong rồi, chỉ có thay roong và miếng da bơm, là nó phà dã man luôn. Anh phải mang nó về lại Mũi Né, dùng nó để nhóm lò pizza của quán ...

Tổng số lượt xem trang

Created by - Tùng XíchLô - Đi và Đớp
  • HOME
  • CONTACT