Romania rộng khoảng ¾ Việt Nam, diện tích 238391 km vuông và dân cư chỉ khoảng 20 triệu. Đất nước này được nhiều người biết tới, là xứ sở của Dracula, nhà độc tài quá cố Nicolae Ceausescu và là quốc gia chứa chấp người dân Digan đông nhất.
Ngày nay đất nước này vẫn là một trong những nước nghèo nhất của khối EU. Cả nước chỉ có chưa tới 1000 km đường cao tốc. Đường phố cũng được đào bới nhiều lần, y chang như quê nhà. Văn hóa tham nhũng trong bộ máy chính quyền khá sôi động, nhưng dẫu sao cũng có bên thanh tra kiểm soát, những quan tham đều bị gọi đi phỏng vấn và nhiều bác , phải vào viện ngồi xé lịch.
Lần này tới Romania, tôi không còn thấy cảnh lính tráng, trang bị vũ khí đến tận răng đi dạo đường phố, tôi không còn hửi mùi xăng, khi bước vào các tiệm tạp hóa (nhóm trẻ vô gia cư của Bukarest, trước kia hay cầm bịch xăng để đưa lên mũi hít, một cách tạo ảo giác kiểu rẻ tiền, giúp cho quên đi ngày tháng). Tôi không còn thấy cảnh các chú chó nằm chết ngoài dường, nhưng tôi vẫn còn thấy rất nhiều cho hoang chay long tong khắp thành phố.
Những căn nhà hoang trống vẫn còn đó, nhưng phần nào cũng được che dấu bớt bởi những tòa nhà mới và các bảng quảng cáo.
Tòa nhà cao tầng nhất hiện nay, chỉ có khoảng trên 30 tầng. Hệ đường xe điện trong phố vãn còn tồn tại.
Người Việt mình ở cả nước Romania chỉ có khoảng 500-600 người. Phần lớn họ đều quen nhau cả và người dân Ro, họ cũng quý mến dân Việt mình lắm.
Lần này tôi đến Romania là được một anh bạn đồng hương mời. Tôi hy vọng những chia sẻ về kinh nghiệm bếp núc của tôi, sẽ giúp cho anh ấy đẩy mạnh thêm nền văn hóa ẩm thực VN, nơi xứ người. Đồng thời anh ấy cũng tạo điều kiện, giúp nhiều người thân bên quê nội, qua đây làm việc. Một điều mà tôi ũng từng ước mơ mà chưa thực hiện được.
Những ngày ngắn ngủi tại Bukarest, tôi được đón tiếp nồng hậu. Nhờ thế mà tôi mới được biết tới về ẩm thực nơi đây. Tôi thấy là Salami, thịt nguội, phô mai,rượu vang… là những thứ tôi kết rồi đó nhe. Ngoài ra còn nhiều món đớp khác, để tôi còn khám phá. Thùng quà, tôi được tặng mang về, tôi sẽ chia sẻ với những người bạn hiền. Của ngon đớp 1 mình không có dzui.
Rất tiếc tôi qua đây không có nhiều thời gian để khám phá những khu rừng núi trập trùng, những cánh đồng quê vùng Sibiu, những bãi tắm đẹp bên bờ Biển Đen…. và tiếp cận với văn hóa cởi mở của người dân địa phương. Nơi đây tôi nhất định sẽ còn quay lại (trước kia tôi mang tiếng đã đi qua Ro, nhưng tôi chỉ đi phướt qua thôi và tôi đã nhận xét lầm).
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Labels
Popular Posts
-
Hôm nay tôi xin giới thiệu các bạn về củ Sá Kiếng hay Xá Kiếng gì đấy. Tôi chỉ biết củ này có thể mua tại vài chợ, vùng Cholon thôi. Ngườ...
-
Cách đây cũng gần 20 năm rồi. Tôi đã từng tiềm đến thầy để học quay vịt. Ông chủ lò quay vịt nhìn tôi một hồi rồi bảo. Nghề quay vịt khôn...
-
Sủi Cảo, trên đường Hà Tôn Quyền. Đây là một dẫy phố chuyên bán món này vào buổi chiều. Tôi có ăn ở đây vài lần rồi, hôm nay quyết định p...
-
Bạn có biết rằng, tôi đã mang củ cải ngựa này về quê nội để trồng, hơn10 năm trước đây rồi không? và tôi đã không thành công. Lần thử ng...
-
Mấy bữa ni phải coi nguyên một cái Resort biển có một mình. Đêm sợ ma muốn chết, nên ko dám ngủ, phải tìm chuyện gì đó làm, thế là chui d...
-
Lá trầu, lá tiêu và lá lốt hơi có hình dáng giống nhau. Tui Tây gọi lá trầu và lá lốt cùng một tên, Betel leaf. Một lần ông anh họ ...
-
Tôi đã chạy qua đoạn đường này không biết là bao nhiêu lần rồi. Cho đến lần này tôi mới phát hiện ra một điểm nóng cho bao tử, để chia sẻ...
-
Trọng một cuộc hành trình 4 ngày, trên dòng sông vĩ đại Amazon, từ Manau đến Belem. Khoảng vào giữa cuộc hành trình, chiếc đò hàng của ch...
-
Món ăn thật đơn giản, nhưng không có linh hồn của nước chấm, coi như món này không ngon đến thế đâu. Anh bạn tôi thì chỉ thích ăn mó...
-
Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin Anh NGUYỄN THANH TÙNG "Tùng Xích lô" Người nghệ sỹ ẩm thực Gã đầu bếp lãng du Một n...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét