Mỗi lần ăn bún mắm, làm tôi luôn liên tưởng đến các loại mắm. Lúc xưa tôi sợ ăn mắm lắm, vì luôn tưởng tượng là ôi thối. Mà khi ăn vào rồi là mê hú hồn luôn, ngon thiệt.
Nào là: Mắm cá lóc, mắm cá linh, mắm cấy, mắm còng, mắm tôm, mắm tép, mắm sò, mắm hào, mắm rươi… ôi nhiều loại mắm quá.
Hầu hết các loại mắm tỏa ra một mùi hương thơm rất đặc biệt. Tụi khách không mời mà tới, đám ruồi ấy, chúng cũng thích cái hương vị này lắm.
Ấy thế mà vài năm trước đây, tôi đã dùng mắm tôm để ngử mùi cho cái bãy bắt ruồi, tôi mới làm. Vào mùa phơi cá cơm của vùng Mũi Né nhiều ruồi như thế, mà tôi chẳng thấy mạng nào bén mảng tới. Lạ nhỉ, cứ như là chó vàng chê phân vậy ta?
Trưa hôm ấy, tôi nổi hứng đứng bếp cho đám chó của nhà. Chỉ có cơm và cá khô loại rẻ tiền nhất, kho với nước thôi, vậy mà đám ruồi bâu lại.
Để xác minh cho chuẩn, tôi để một thìa cơm chó và một thìa mắm tôm kế bên nhau. Kết quả, đám khách không mời mà tới lại bu đầy cái thìa cơm chó, còn cái thìa mắm tôm bên cạnh, vẫn không ma nào viếng.
À ha ruồi nó nhậy bén cái lỗ mũi hay là nó thông minh hơn người rồi. Hóa ra nó đánh hơi được mùi hóa chất gì đó trong mắm tôm? Lọ mắm tôm của siêu thị à nha.
Thế là lọ mắm tôm mới mua, đành phải vất đi. Nghĩ cũng tiếc, mà ruồi đã chê, sao mình ăn cho đặng?
*Chuyện ngắn vui về mắm tôm. Tôi có một anh bạn, nó rất ghét cái thằng cu tây đứng làm gần nó. Một hôm nó chỉ cần dích một ít hương vị quê hương, trét vào cái quạt thông gió, thường chỉa thẳng vào nơi thằng cu tây đứng làm việc. Làm thằng nhỏ cả ngày vừa đứng làm và vừa nói F. ck luôn mồm.
*Mánh khóe ẩm thực: làm cách nào cho thịt không bị ruồi bu khi treo lên quày thịt? bạn chỉ cần nhúng vào sô nước trong đó có pha muối diêm. Loai muối này vẫn được phép áp dụng trong công nghệ ẩm thưc (chỉ hạn chế thôi), như làm xúc xích, pa tê, thịt nguội…, giúp cho màu đỏ đẹp và giúp salami không bị nhiễm vi trùng Clostridium botulinum (một dạng ngộ độc ẩm thực, có thể bị tê liệt).
*Phơi tôm cá, không muốn mời ruồi tới, thì tôi nghe nói nên ngâm vào nước có pha ít phân u rê (cái này ngộ chưa thí nghiệm).
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Labels
Popular Posts
-
Hôm nay tôi xin giới thiệu các bạn về củ Sá Kiếng hay Xá Kiếng gì đấy. Tôi chỉ biết củ này có thể mua tại vài chợ, vùng Cholon thôi. Ngườ...
-
Cách đây cũng gần 20 năm rồi. Tôi đã từng tiềm đến thầy để học quay vịt. Ông chủ lò quay vịt nhìn tôi một hồi rồi bảo. Nghề quay vịt khôn...
-
Sủi Cảo, trên đường Hà Tôn Quyền. Đây là một dẫy phố chuyên bán món này vào buổi chiều. Tôi có ăn ở đây vài lần rồi, hôm nay quyết định p...
-
Mấy bữa ni phải coi nguyên một cái Resort biển có một mình. Đêm sợ ma muốn chết, nên ko dám ngủ, phải tìm chuyện gì đó làm, thế là chui d...
-
Lá trầu, lá tiêu và lá lốt hơi có hình dáng giống nhau. Tui Tây gọi lá trầu và lá lốt cùng một tên, Betel leaf. Một lần ông anh họ ...
-
Trọng một cuộc hành trình 4 ngày, trên dòng sông vĩ đại Amazon, từ Manau đến Belem. Khoảng vào giữa cuộc hành trình, chiếc đò hàng của ch...
-
Món ăn thật đơn giản, nhưng không có linh hồn của nước chấm, coi như món này không ngon đến thế đâu. Anh bạn tôi thì chỉ thích ăn mó...
-
Người Thái ở vùng Hòa Bình gọi rau này là rau mít rừng. Mính được đớp 2 lần rồi, lần nào mình cũng được tặng 1 túi bự, để mang về cùng đớp...
-
Món cá trích nhỏ hay cá cơm muối, ngâm dầu ô liu, là món ăn rất quen thuộc của vùng Địa Trung Hải. Cách ngâm dầu ô liu và ngâm giấm của ...
-
Tôm tít và cá nhám. Vào dịp cuối năm, ghẹ lại nhiều, nhưng thứ này gỡ hơi cực công. Cách đưa thúng lên bờ. Thời buổi này không ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét