Tốc độ là sự phát triển của nền văn minh. Trước kia từ SG tôi đi xe khách ra Mũi Né, thường mất từ 5-6 tiếng. Thế mà ngồi chung với bọn giẫy chết, chúng nó cứ la oáng cả lên. Chúng nó cứ nghĩ đơn giản, là nhìn trên bản đồ thấy đoạn đường dài khoảng 200 km, thì thời gian vận chuyển tương đương là 2 tiếng.
Rồi chỉ trong vòng 2 năm nay thôi, việc áp dụng bắn tốc độ được áp dụng một cách rất tích cực. Đồng thời các bảng hạn chế tốc độ cũng được mọc lên như nấm.
Vừa rồi tôi đón xe khách để đi từ SG ra Mũi Né, tôi đã mất gần 7 tiếng rưỡi.
Vì thế mà tôi hay tự chạy xe máy cho lẹ hơn. Phải nói vừa chạy mà cứ dán mắt nhìn vào cái đồng hồ km, đôi khi tôi muốn ngủ gục. Tôi không có thời gian để quan sát bảng hiệu giao thông trên đường. Đôi khi tôi phân vân, mình đang chạy ngang qua những cánh đồng thưa thớt bò gà, mà mình cũng không biết là mình đã chạy ngang qua bảng hiệu thành phố chưa? mình được xiết ga lên lại 60 km một giờ chưa?
Lâu lâu có được cơ hội ngồi trên xe auto máy lạnh của đám bạn bè. Thấy họ chạy xe với một tình thần căng thẳng. Tôi thấy họ tội nghiệp thật. Đôi khi tôi chọc họ nên lá một tay, còn tay kia tự bóp cà tút, vậy mà đỡ bbucwj bội.
Đạp xích lô tôi không bị trạng thái căng thẳng như đám bạn có xe auto của tôi. Đôi khi tôi còn chạy quá chậm, làm cản trở cả lưu thông trên đường.
Đoạn đường trước mặt là từ Ba Tô về Hòa Bình. Mỗi lần chạy xe gắn máy qua đây, tôi không hiểu sao mình có thể chỉ được chạy 40 km/giờ qua lô cao su hoang vắng kia? Lỡ ai núp trong đó chạy ra chặn đường hiếp dâm mình thì mệt?
Nghỉ quẩn quơ thế thôi, chứ có giải quyết được gì đâu? thôi luật là luật. Tôi là người tôn trọng luật, nên tôi thường chạy mà hay ngủ gục. Cũng may các bác tài xe ca thường xuyên dùng kèn hụ. Đôi khi họ đã đánh thức tôi tỉnh giấc, để kịp tránh ủi vào những bãi rác ven đường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Labels
Popular Posts
-
Miền Đông, 30/4-1975, lúc này bố mợ tôi đang an cư lập nghiệp trên 1 mảnh đất ngay gần chân núi Bà Rá, thuộc thôn Tư Hiền, Thị xã Phước ...
-
Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin Anh NGUYỄN THANH TÙNG "Tùng Xích lô" Người nghệ sỹ ẩm thực Gã đầu bếp lãng du Một n...
-
Lần đầu tiên, tôi gặp ông Kurt và bà Sang, là qua sự hướng dẫn của ông anh tôi, “cặp vợ chồng này có chung 1 trái tim tốt” Tùng nên đến th...
-
Hôm nay tôi xin giới thiệu các bạn về củ Sá Kiếng hay Xá Kiếng gì đấy. Tôi chỉ biết củ này có thể mua tại vài chợ, vùng Cholon thôi. Ngườ...
-
Tapas là gì? là những món ăn khá đơn giản, nhưng không thể thiếu phần cầu kỳ hấp dẫn. 1 món ăn, có thể làm từ cá thịt hay rau củ. Có thể đ...
-
Mỗi lần thăm ông Kurt và bà Sang. Tôi đã không biết cách nào để có thể giúp họ? Sau nhiều năm làm việc, thay mặt cho quốc gia Đan Mạch tro...
-
Xin hỏi có bác nào biết gì về trái ni không? Mới đầu tôi tưởng là dây chùm bát, nhưng nhìn gần thì thấy giống chanh dây. Để ngày mai sẽ mổ...
-
Vừa rồi ra Phú Quý, ngồi nói chuyện trời đất với anh bạn, thì mình vô tình nói. Công nhận làm nghề thầu đường ở đây sướng thật. Khỏi cần...
-
Dưới đây là 2 công thức nấu nướng, mà tôi chỉ mới biết cách đây vài năm thôi. Khi đã thử qua vài lần, tôi bị như cá cắn câu. Kiểu nấu nh...
-
Cái zi zậy? Dạ kg phải mực đâu ạ, mà chỉ 1 phần của bộ ruột con mực nang 3 cân mốt thôi ạ Cái phần màu trắng là thịt. 2 cục trắng như hai ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét