Tùng XíchLô

DU LỊCH - ẨM THỰC - TRẢI NGHIỆM

  • Home
    • Facebook
  • English
  • Ẩm thực
    • Nấu ăn
    • Ẩm thực Việt
    • Ẩm thực Ngoại quốc
    • Món mới
    • Ẩm thực Đường phố
    • Ẩm thực và Sức khỏe
  • Du Lịch
    • Xuyên Việt
    • Ảnh phượt
  • Chuyện Linh Tinh
    • Những người ngoại quốc yêu đất Việt
  • Tiệm Tạp Hóa
Du Lịch

Cuốn gỏi cuốn gần 40$

Tùng XíchLô Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014 No Comments
Lần ấy tôi làm trong một nhà hàng nổi tiếng, nằm trong một trong những ks sang trọng và nổi tiếng nhất của London, chỉ với 40 phòng.
Đây là lần đầu tiên tôi làm việc chung với một nhóm bếp, mà quá hoàng hảo đối với tôi. Gần một nửa đồng nghiệp của tôi là đã tùng làm bếp cho những nhà hàng, có sao Michelin.
Vì quá bỡ ngỡ với môi trường mới, 3 tuần đầu tôi đã vấp phải vài lỗi sai và phải đành chịu đựng tuột lương với hy vọng, cùng với nhóm bếp mới này, chúng tôi sẽ được trà trộn chung với những bực đàng anh, những nhà hàng có sao michelin.
Chỉ cần thêm 2 tuần sau thôi, khu đồ nguội thuộc tôi có trách nhiệm, được tôi dẫn dắt điệu nghệ, nhưng vẫn với đồng lương bị ép.
Khu của tôi là chủ yếu làm những món khai vị, trong đó có cả sushi, cái đùi heo đen, Jamon Iberico. Điều quan trọng chính của cốt chuyện này, đó là cái gỏi cuốn.
Vào thời điểm 2003, hầu như cả khối Châu Âu chỉ nhập có mỗi một loại bánh tráng với nhãn hiệu bông hồng và được sản xuất tại Thái Lan. Để làm cho bánh ướt, bọn giở hơi, xếp tôi dùng cái khăn giấy (một loại khăn mắt tiền để dùng trong bếp). Chúng đặt một cái bánh tráng lên cái khăn rồi ụp cái khăn khác lên trên và cứ tiếp tục trình tự như thế. Rồi chúng để dưới vòi nước và cho nước lạnh chảy lóc tóc.
Cái bánh bị ướt cũng mềm thiệt, nhưng mặt bánh lại bị trơn, khó cuộn gì đâu. Mà chúng còn hướng dẫn tôi thêm, là phải để lòi nhân cả đầu lẫn đuôi, cho thượng khách thấy phần nhân bên trong cái gỏi cuộn, cứ như là chơi trò, giấu đầu lòi đuôi đấy.
Trước mặt chúng, tôi luôn là thằng ngáo đang cần học hỏi thêm vài chiêu của đám đàng anh, nên tôi câm họng cho lành.
Nhưng khi đồ nguội được trao dưới quyền của tôi. Tôi làm theo kiểu quê nội, là phải ngâm bánh vào nước ấm. Thế là những cái gỏi cuốn mà qua tay tôi, đều được cuộn chặt và không bị lỏng lẻo hay rớt nhân ra ngoài như trước đây.
Rồi những ngày tôi được nghỉ, đôi khi thằng trưởng bếp phải qua khu tôi đứng thế. Thấy đám lính của tôi làm không đúng kỹ thuật như nó hướng dẫn, chắc nó tức lắm. Đợi đến ngày tôi đi làm lại, nó có hỏi tôi vài lần về vấn đề sao tôi lại cố chấp ngâm bánh vào nước nóng? Tôi cứ giả vờ như không nghe và đôi khi trả lời ú ớ chẳng biết gì cả.
Phần nhân của cái gỏi cuốn cũng khá cầu kỳ lắm: măng tây và đậu Hà Lan trụng sơ nè, xoài xanh và ớt đỏ thái chỉ, rồi vài lá tơ spinach, cuối cùng là vái lát ức vịt mỏng dánh. Phần ướp vịt cũng khá buồn cười, chỉ có gia vị nhưng không có muối đường gì cả. (Bọn dở hơi này hay là bọn bếp Tây đều cho rằng muối sẽ rút hết chất ngọt trong thịt, nên chúng chỉ rắc ít muối lên miếng thịt, trước khi chiên hay nướng.). Vịt nướng còn phải qua giai đoạn xông khói bằng trà, sau đó mới được đưa lên chảo chiên, sao cho vẫn tái bên trong.
Nói chung là cách trình bày của tụi nó trông bắt mắt lắm. Khi cuốn xong gỏi cuốn, một miếng nhỏ rong biển nori được cuộn xung quanh khúc giữa, rôi lấy dao cắt chéo cái gỏi cuốn làm đôi. Giai đoạn này là mấy thằng dở hơi hay làm phần nhân xém rớt ra cả ngoài. Nước chấm cũng chỉ là một loại tương hột được pha chế thôi, được đựng trong một cái vỏ đạn, vỏ gần bằng ngón chân cái. Vỏ đạn kia chỉ vỏn vẻn đút lọt vài miếng dưa leo muối chua, được cắt hình vuông. Rồi trên dĩa được rắc vài hột muối hột.
Rất tiếc thời đó không có Iphone để ghi lại hình ảnh.
Về phần đớp, phải nói là dở ẹt à, nhưng dẫu sao vẫn hãnh diện là cái gỏi cuốn mắc tiền, mà tôi cho ra lò.
Theo tôi nghĩ, loại gỏi cuốn này chắc có thể bán được tại thị trường Hà Nội.
Trước vài ngày tôi rời bỏ cái bếp dở hơi này. Tôi đã hỏi ngược lại thằng xếp, khi nó lại muốn bắt bể tôi. Mày biết bánh nay xuất xứ từ đâu không?
Nhưng trong thời gian tháng cuối cùng, tôi lại được vinh dự làm chung với một bậc thầy, một người bạn, Takemura, một trong những đầu bếp Nhật đầu tiên, dẫn dắt một nhà hàng Nhật nhận 2 sao Michelin, tại London
Làm việc với ông ấy, tôi học hỏi rất nhiều trong thời gian ngắn và mới nhận xét được sự

dở hơi của đám làm bếp kia.
Người đăng: Tùng XíchLô vào lúc 21:49
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Ấm Thực Ngoại, Du Lịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Labels

Ấm Thực Ngoại Du Lịch Ẩm thực đường phố Ẩm thực Ẩm thực dân gian Miền Trung Miền Tây Sài Gòn Miền Bắc Những người ngoại quốc yêu đất Việt Nấu ăn Trái Cây ẩm thực và sức khỏe Món mới Hà Nội Xuyên Việt Xích Lô Dân Gian TXL Ảnh phượt Thiên nhiên Đông Nam Bộ English

Popular Posts

  • Măng tây và cà rốt với thịt xông khói Tùng XL
    Có người hỏi tôi, bánh mì ế bây giờ làm gì? Haizz bên xứ ngoại, thì mang ra ngoài hồ, cho vịt ngỗng ăn. Nói chơi thôi, chứ bàn tới nhữn...
  • Củ xá kiếng, 沙姜
    Hôm nay tôi xin giới thiệu các bạn về củ Sá Kiếng hay Xá Kiếng gì đấy. Tôi chỉ biết củ này có thể mua tại vài chợ, vùng Cholon thôi. Ngườ...
  • Muối, tài liệu mượn từ Youtube
    https://www.facebook.com/ScienceNaturePage/videos/1308343825964539/UzpfSTEwMDAwNTU0NzQyNTkyMDo4NjYzNDMzNTY4OTM5MDQ/
  • Gan mực
    Cái zi zậy? Dạ kg phải mực đâu ạ, mà chỉ 1 phần của bộ ruột con mực nang 3 cân mốt thôi ạ Cái phần màu trắng là thịt. 2 cục trắng như hai ...
  • Xây cái lò theo kiểu TXL
    Cách đây cũng gần 20 năm rồi. Tôi đã từng tiềm đến thầy để học quay vịt.  Ông chủ lò quay vịt nhìn tôi một hồi rồi bảo. Nghề quay vịt khôn...
  • Vĩnh biệt, Tùng xíchlô
    Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin Anh NGUYỄN THANH TÙNG "Tùng Xích lô" Người nghệ sỹ ẩm thực Gã đầu bếp lãng du Một n...
  • Cách xông khói cá và ăn cách nào
    Mấy bữa ni phải coi nguyên một cái Resort biển có một mình. Đêm sợ ma muốn chết, nên ko dám ngủ, phải tìm chuyện gì đó làm, thế là chui d...
  • Cơm tấm tái, Chợ Mới
    Đúng là ông bà đã nói, ra đường học được sàng khôn, qúa cực chuẩn luôn. Trong chuyến đi thăm quan Miệt Sông Nước ngẫu nhiên này, mới khởi ...
  • Con cá liệt dầu
    Tôi thấy văn hóa ẩm thực, thật là đa dạng và phong phú. Mỗi vùng miền có những sở thích khác nhau. Có những món, nơi đó gọi là đặc sản như...
  • Cháo Má Heo, Hai Giác, Tiền Giang
    Tôi đã chạy qua đoạn đường này không biết là bao nhiêu lần rồi. Cho đến lần này tôi mới phát hiện ra một điểm nóng cho bao tử, để chia sẻ...

Tổng số lượt xem trang

Created by - Tùng XíchLô - Đi và Đớp
  • HOME
  • CONTACT